Tại sao Vũ chọn không bán Dự Án FLC Quảng Bình (phản biện lại bài viết hôm trc của bạn Bùi Vi “Tại sao tôi chọn bán FLC Quảng Bình”)
Bài viết chỉ neu quan điểm cá nhân
1. Xét tính hiệu quả trong bán hàng.
– Có một so sánh rất hay như thế này “Nghề sale giống như việc đánh bắt cá vậy, bạn có thể câu, có thể quăng chài hay bất cứ cách nào trong khả năng. Nhưng điều kiện tiên quyết là khúc sông bạn muốn bắt cá phải có cá”. Vậy thì với thương hiệu FLC hiện tại có những gì để thu hút khách hàng… Báo cáo tài chính yếu kém, Dự án xin tràn làn nhưng thực hiện được bao nhiêu, bàn giao được bao nhiêu, thất hứa với khách hàng bao nhiêu, chủ tịch thì bị bắt vì bán chui cổ phiếu. Nếu một cty có sức sống khoẻ mạnh thì chẳng có ông chủ tịch nào bán gần hết số CP của mình cả. Và như vậy Vũ có thể nhận định rằng, số khách hàng quan tâm đến FLC giảm mạnh, tỉ lệ chuyển đổi kém. Vậy thì bản thân là Sale BĐS Vũ sẽ k chọn phân phối vì các lý do, mất thời gian, công sức, tiền bạc mà thu về chả dc bao nhiêu. Đấy là chưa tính đến câu chuyện hoa hồng, những ai tham gia bán hàng FLC QB năm 2018 2019 chắc còn nhớ nỗi đau này
2. Xét tính rủi ro cho khách hàng và khả năng gây ảnh hưởng đến thương hiệu bản thân
– Các bạn sale nên nhớ rằng khi bạn bán hàng thì để bạn nhận dc vài chục đến vài trăm triệu hoa hồng thì khách hàng đã phải bỏ vào vài tỷ đến vài chục tỷ. Không biết các bạn cảm giác ra sao khi khách hàng của mình (người tin tưởng minh để chi ra số tiền cả đời của họ lại mất trắng), Ban nghĩ gì khi những người được xem là giàu có, tinh hoa của xã hội phải xuống đường căng băng rôn, chủi bới thậm chí đổ máu để đòi lại tiênf của mình, bạn có xót xa không? Hãy hỏi những người từng mua FLC Quy Nhơn họ sẽ kể cho bạn nghe những gian truân của họ
– Ông bà xưa có câu “Một lần bất tín vạn lần bất tin”, Vũ là người đơn giản nên ai k giữ chũ tín Vũ sẽ k làm, ai làm nghề BĐS cũng đều hiểu nghề này như đi trên lưỡi dao, sơ xảy thì đứt chân chảy máu, k dễ để gây dựng lòng tin của ng khác, vì vậy Vũ chỉ chọn những CĐT uy tín, những sp Vũ đánh giá ổn (về pháp lý, về tính thanh khoản, về tiềm năng và đặc biệt về năng lực CĐT) để bán… Tiền phải kiếm dài hạn, k dại chỉ vì vài chục triệu hh mà mang tiếng và đánh mất uy tín bản thân
3. Xét tiềm năng nghỉ dưỡng Quảng Bình
– Đồng ý FLC QB rẻ nhưng chính xác trong nghỉ dưỡng lại k có khái niệm rẻ mà chính xác phải là P/P tốt (Price-Performance Ratio) và ở khái niệm này FLC QB thực sự không tốt. Đã có vài DA của FLC đi vào hoạt động và tỉ năng sinh lợi quá thấp + khả năng khai thác k tốt
– Thứ 2 là yếu tố địa lý. Thời tiết QB quá khắc nghiệt cho nghỉ dưỡng, mỗi năm khai thác tối đa tham chí chưa được 6 tháng và bản đồ du lịch nghỉ dưỡng VN thì QB là một cái tên quá mới và quá bé
– Xét về giao thông càng tệ, Cao tốc, cảng nước sâu, sân bay quốc tê chưa có gì cả, tất cả đều dừng ở ĐANG LÀM hoặc ĐANG CHỈ ĐẠO ? Vậy P/P có thực sự tốt hay không? Câu trả lời chăc các bạn tự đánh giá được. Còn cá nhân Vũ thì phải 3 năm sau Vũ mới quan tâm nghỉ dưỡng vùng đất này
– Và cuối cùng với mở bòng bong FLC hiện gặp phải thì họ đủ năng lực thu hút đơn vị tầm cỡ vào vận hành hiệu quả hay không, hay lại đem con bỏ chợ
Kết: Trên thị trường có 2 dạng Sale BĐS, một là sale luôn đặt quyền lợi của CĐT lên trên hết, 2 là Sale đặt quyền lợi của Khách Hàng lên trên. Vũ là loại Sale thứ 2 nên Vũ sẽ k bán FLC QB. Còn các bạn, các bạn chọn hướng đi nào.
Ps: Khoe nhẹ tấm ảnh một trong những DA nghỉ dưỡng có P/P tốt nhất nhì Đà Nẵng và giá chỉ 40-45tr/m2 tại trung tâm TP Đà Nẵng, vậy thì trên thị trường có quá nhiều miến bánh ngon và an toàn, Vũ sẽ k dại đâm đầu vào chỗ khó và rủi ro làm gì
Nguồn: Facebook Trần Vũ